Làm mẹ hoàn hảo trong sự thiếu hoàn hảo

(Dân trí) - Khi con trai mới ra đời, tôi hoàn toàn mất phương hướng. Việc ngủ của thằng bé thật khủng khiếp, nó ăn rất ít và lúc nào cũng đòi bố bế.

Làm mẹ hoàn hảo trong sự thiếu hoàn hảo - 1

Tôi cố gắng tìm kiếm lời khuyên từ mẹ, bà ngoại của con tôi, nhưng thành thực mà nói, chẳng gì có thể giúp cho tình hình khá lên được. Con trai tôi là một đứa bé khó tính, chẳng có phép màu nào giải quyết được vấn đề tôi phải đối mặt kể từ khi làm mẹ.

Một ngày nọ, khi tôi đang bế con đi lòng vòng khắp phòng trong khi thằng bé vẫn quấy khóc trên tay, mẹ tôi nhìn thấy tất cả qua Skype. Tôi kiệt sức vì không biết con muốn gì. Tôi đã thử mọi nhẽ, mọi phương pháp có thể, và thất bại.

"Con chẳng biết phải làm gì với nó nữa", tôi nói với mẹ. "Làm sao cho nó ăn? Làm sao dỗ nó ngủ?", tôi gần như bật khóc qua Skype.

"Đừng cố tìm hiểu tại sao nữa", mẹ bảo tôi.

Trong giây lát tôi ngừng chạy đua với việc dỗ thằng bé, nhận ra rằng rất có thể mẹ đúng. Lăng kính làm mẹ của tôi tự nhiên sáng ra được một chút, theo cách mà tôi chưa từng nghĩ đến trước đây. Lần đầu tiên tôi hiểu rằng không thể có câu trả lời, ít ra cho tôi, bây giờ, trong thời khắc này. Có những khi trẻ con khóc không dỗ được, và cố vật lộn với câu hỏi tại sao, làm thế nào sẽ làm chúng ta kiệt sức. Tôi cần phải bỏ qua những kỳ vọng mình đã xây dựng nên về bà mẹ hoàn hảo khi vừa mới sinh con, tôi cần ngừng tự hỏi tại sao, tại sao, thay vào đó, đơn giản là sống cuộc đời làm mẹ và tìm hiểu con dần dần.

Tôi không thích thời thơ ấu của con mình vì đã tập trung quá nhiều vào những điều tôi cho là "không ổn". Sự thật, con tôi cuối cùng rồi cũng ăn, cuối cùng rồi cũng ngủ khi tôi không "ép" nó. Cố ép con vào khuôn khổ "bình thường" quả tình không đáng, khi tôi tự biến mình trở nên lúc nào cũng căng thẳng.

Tôi bắt đầu học cách bỏ qua những viễn tưởng thiếu thực tế trong đầu về việc "làm mẹ phải thế nào", tôi nhận thấy rằng mọi vấn đề từng ám ảnh tôi hóa ra không phải là vấn đề gì lớn lắm. Nếu thằng bé không chịu ngủ vào một giờ nhất định nào đó hàng ngày, thì nó sẽ ngủ vào thời gian khác, khi buồn ngủ, đôi khi chỉ là gục đầu ngay trên vai mẹ, nơi nó cảm thấy ấm áp và an toàn. Bằng việc không tiếp tục lo lắng về điều gì mình đang làm đúng và làm sai, tôi tự nhiên nhận thấy đó mới là lúc tôi thích vai trò làm mẹ.

Tất nhiên vẫn có những lúc tôi lo lắng, mọi bà mẹ trước hết cũng chỉ là người bình thường thôi. Tôi muốn các con ăn uống cân bằng và không xem TV quá nhiều, ngủ điều độ (giá như bọn trẻ nhà tôi ngủ bình thường như con nhà khác!). Nhưng những điều đó không còn làm tôi quắn lên như trước, tôi không còn đo sự thành công của mình bằng lịch trình lý tưởng hàng ngày cho một đứa trẻ như trước khi có con. Tôi đo sự thành công của mình bằng tình yêu dành cho con. Hóa ra, khi bạn không còn bận bịu với đủ câu hỏi tại sao con tôi không thế này, tại sao con tôi không thế kia, thì đó là lúc bạn làm mẹ đúng cách hơn cả.

Huyền Anh
Theo Elle