Khao khát yêu thương

(Dân trí) - "... Những người đàn ông đến với chị được một thời gian rồi lại bỏ chị ra đi. Không biết hận bao lần, tủi nhục bao lần..."

- Tao có điên mới lấy bà ấy, vừa già vừa xấu lại có hai cái đuôi.

- Thế sao tao thấy mày cứ bám lấy bà ấy.

- Chỉ là tìm bạn để vui thôi. Mày thử nghĩ xem, ở cái nơi kỷ ho cò gáy này kiếm đâu ra gái đẹp mà chơi. Mà tao có mất gì đâu “ cơm no bò cưỡi”… không sướng à.

Yến không tin vào tai mình khi nghe đoạn hội thoại vừa rồi. Có phải Hải không, hay là một người nào đó giống giọng của anh. Mới hôm qua thôi, khi Hải đến với chị anh ta vẫn còn hứa hẹn rằng sẽ đưa chị về ra mắt rồi sẽ chuyển lên đây sống với chị. Chị đã tin, đã yêu vào những lời hứa hẹn đó. Ngồi bệt xuống đất, hai hàng nước mắt tuôn trào như dòng suối, trong lồng ngực như có ai đó bóp đến nghẹt thở, chị ôm mặt khóc không thành tiếng.

Khao khát yêu thương - 1

Hải đến với chị vào một đêm lạnh giá, hôm đó là phiên chị trực, anh ta bị thương được đưa vào Trạm y tế xã trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê. Mà kể cũng lạ, mặc dù cậu ta kém chị gần chục tuổi, nhưng từ khi vào nằm điều trị tại đây chưa bao giờ thấy cậu ấy gọi chị là chị, toàn xưng tên. Nhiều khi chị bắt gặp ánh mắt cậu ta nhìn chị, khiến chị thấy bối rối. Và khi anh ta xuất viện cũng là lúc chị mở lòng mình đón nhận tình yêu mới, mặc dù tâm trí vẫn hoang mang lo lắng, liệu Hải có giống như những gã đàn ông đến với chị trước đây.

Có lẽ người đàn ông chị yêu nhất là mối tình đầu. Yêu đến chết đi sống lại, hết lòng vì người đó. Chị nghĩ, cả đời này sẽ không thể sống nếu thiếu người đó. Nhưng cuộc đời thật trớ trêu, người đàn ông ấy sau khi biết chị tình nguyện lên vùng cao công tác đã theo một người con gái khác mà bỏ chị. Anh ta đã không nói lời từ biệt chị, bỏ chị cô đơn, quên lời hứa hẹn.

Suốt mấy năm trời một mình nơi đất khách quê người, chị sống như người mất hồn, đau khổ vô vọng. Có nhiều đêm nằm khóc một mình mà không ai hiểu được nỗi đau ấy ngoài chị. Chị lao vào công việc để khỏa lấp đi nỗi buồn đó, cho đến khi gặp chồng chị. Nhưng “niềm vui ngắn chẳng tày ngang”, khi đứa con đầu lòng cất tiếng khóc chào đời, cũng là lúc chồng chị đi theo người con gái khác. Anh ta không chịu được cảnh rừng núi heo hút, quanh năm mây phủ, cuộc sống khó khăn trăm bề. Nỗi đau đó khiến chị muốn bỏ nghề về xuôi, chưa bao giờ chị mơ hồ vì con đường mình đã trọn này.

Thấm thoát đã 10 năm trôi qua, bây giờ chị đã có hai đứa con nhưng chúng lại không cùng cha. Những người đàn ông đến với chị được một thời gian rồi lại bỏ chị ra đi. Không biết hận bao lần, tủi nhục bao lần. Nhưng trong tình cảm chị như một đứa trẻ thơ dại, luôn tin vào những lời hứa hẹn vào tình yêu chân thành. Chị khao khát được yêu thương, để rồi vấp ngã hết lần này đến lần khác. Chị tưởng cảm xúc của chị đã chai sạn, đã bị mài mòn bởi những vấp ngã đó. Rồi Hải đến với chị như một cơn mưa rào, khiến chị đê mê dầm mình trong đó mà quên mất rằng có thể sẽ bị cảm bất cứ lúc nào.

Loan Nguyễn
(Trung tâm TT - GDSK Lào Cai)