Hôn nhân còn lại chút này

Chồng tôi dạy khiêu vũ. Thời gian yêu nhau, tôi đã rất ái ngại bởi cái nghề chỉ làm việc khi phố xá lên đèn và vòng tay buông lơi, ngả ngớn dắt dìu “bạn nhảy” của anh.

Nhưng nỗi ái ngại cũng nhanh chóng đi qua, tôi được anh thuyết phục bằng lời động viên, chứng tỏ sự nghiêm túc của mình.

Năm năm nên nghĩa vợ chồng, cuộc sống giữa chúng tôi khá êm đềm hạnh phúc, chúng tôi có hai đứa con trai kháu khỉnh. Vậy mà, có ngờ đâu cũng chừng ấy thời gian tôi sống kiếp chồng chung. Trước khi đến với tôi, anh là tình nhân của một người đàn bà lớn tuổi. Bà ta đã mua cho anh căn nhà làm sợi dây ràng buộc. Lúc đó, tôi không hay biết nên khâm phục, tin yêu chồng xiết bao, bởi một chàng trai tỉnh lẻ như anh đã tạo lập và sở hữu tài sản ấy khi tuổi đời chưa quá ba mươi.

Năm năm, trong lúc tôi không chút hoài nghi về khả năng kiếm tiền cũng như những tiện nghi anh sắm sửa cho tổ ấm thì bà ta vẫn bí mật “bao” anh. Món tiền lương ngất ngưởng hàng tháng anh mang về thực chất cũng của bà ta cho. Sự việc cứ trôi dài như thế cho đến một ngày, người đàn bà kia tìm đến trách móc, vạch trần sự phản bội, ruồng bỏ của anh khi thấy bà làm ăn thất bại. Tôi chết lặng. Hạnh phúc, niềm tin dành cho anh trong phút giây tan thành bọt nước. Đau đớn, thất vọng, tôi ghê tởm người chồng bởi nhìn thấu con người thực dụng ẩn sau sự giỏi giang, nghiêm túc anh phô bày bấy lâu nay.


Hôn nhân còn lại chút này



Nhưng rồi tôi cũng mềm lòng tha thứ cho anh trước những lời nài nỉ, van xin. Tôi nghĩ nhiều đến con, không đành lòng để con lớn lên với vết thương có gia đình đổ vỡ. May thay, chồng tôi sau đó tỏ ra ăn năn, biết lầm lỗi của mình. Mất hẳn nguồn “tài trợ”, anh lao lực để gia đình không rơi vào “khoảng hụt”. Thời gian này, cầm những đồng bạc ít ỏi nhưng chính đáng của chồng, dù phải cân đo nhiều hơn trong chi tiêu, tôi vẫn hạnh phúc xiết bao. Thương anh, tôi cũng tăng ca nhiều hơn để san sẻ gánh nặng.

Có ngờ đâu một lần nữa anh giáng cho tôi thêm trận đòn chí mạng. Tự hỏi không biết cuộc mưu sinh bươn chải khó khăn khiến anh đầu hàng, chùn bước hay vì tham danh hám lợi hoặc quen thói phong tình mà anh tiếp tục sa chân? Chồng tôi cặp với người phụ nữ khác hơn anh hai tuổi, độc thân và là chủ một cửa hàng kinh doanh xe gắn máy. Cô ta đã cho anh một cuộc sống hoàn toàn khác, đưa nhau đến nhà hàng sang trọng, tổ chức những chuyến đi ngắn ngày mà anh dối tôi rằng được các trung tâm văn hóa tỉnh bạn mời… thỉnh giảng. Cô ta còn tặng xe gắn máy và mua sắm quần áo đắt tiền cho anh. Đến đây, tôi thất vọng tột đỉnh về người chồng mình nặng lòng thương yêu.

Tôi viết đơn ly hôn bất chấp anh “bảo vệ” quan điểm rằng tất cả cũng vì gia đình và tương lai của con. Nhưng tôi cần gì những đồng bạc nhuốc nhơ kia. Tôi chỉ cần một người chồng chung thủy, biết yêu vợ thương con và phấn đấu trong khả năng của mình.

Theo PNO