Từ bỏ ma tuý trở thành thầy giáo dạy giỏi

(Dân trí) - "Đó là thời gian tăm tối nhất của đời tôi, đi ra đường không dám ngẩng mặt lên, là thầy giáo mà không dám dạy dỗ học sinh, thậm chí trong giấc ngủ, miếng ăn cũng không được yên…".

Đó là tâm sự của thầy giáo Trịnh Xuân Huê, trường THPT Thảo Nguyên, huyện Mộc Châu, tỉnh Sơn La.

Quãng đời tủi nhục nhất

Nhớ lại những tháng ngày khủng khiếp đó, thầy giáo Huê kể: “Trong một lần sốt rét, nghe một số người mách là dùng thuốc sẽ khỏi ngay. Không chịu nổi cái sốt rét rừng, tôi đành liều. Sau thời gian, thấy người lúc nào cũng mệt mỏi và thèm cái gì đó… dần dần tôi không biết là mình nghiện từ lúc nào”.

Thời gian đầu còn giấu được, sau mọi người ai cũng biết và nhìn tôi với ánh mắt khinh rẻ. Thời gian đó, ngoài giờ lên lớp, tôi không dám ra đường. Có lúc thèm thuốc mà không dám đi mua đành trốn lên rẫy nhờ một số người dân tộc đi mua hộ.

“Đó là thời gian tủi nhục nhất của đời tôi, trong những giấc ngủ, miếng ăn mình cũng không được yên. Nhắm mắt vào là nghĩ sáng mai mình mua thuốc ở đâu để đủ thuốc lên lớp.

Tiền lương giáo viên và tiền dạy thêm cũng đủ cho tôi mua thuốc hàng ngày. Mặc dù nghiện nhưng tôi vẫn cố gắng đảm bảo giờ dạy trên lớp và chuyên môn của mình. Có những lúc, không chuẩn bị được thuốc để cho buổi sáng đến lớp thì tôi lại xin nghỉ dạy ”.

Niềm tin của mọi người đã cứu vớt tôi

Trong thời gian 2 năm mắc nghiện, thầy Huê sống trong tủi nhục, chán chường. Tuy nhiên, nghiện ma tuý không phải là hết phương cứu chữa. Thương mẹ già, vợ và 2 đứa con thơ. Thầy Huê quyết tâm cai nghiện làm lại cuộc đời.

Thầy Huê cho biết: “Tôi đã lên gặp Sở GD&ĐT, Ban Giám hiệu nhà trường trình bày lý do và xin nghỉ không lương 1 năm để cai nghiện. Khi đó, các anh trên Sở, Ban Giám hiệu và đồng nghiệp động viên tôi rất nhiều và họ đặt niềm tin vào tôi”.

Trong lúc lên cơn nghiện, vật vã và đau đớn vợ anh chính là người đã giúp anh vượt qua. Sau một năm trút bỏ được sự nhục nhã, đau đớn dày vò cả thể xác lẫn tâm hồn, thầy Huê đã trở lại bục giảng.

Thầy Huê xúc động: “Cảm giác lần đầu tiên bước lên bục giảng sau một năm cai nghiện, tôi không bao giờ quên. Rất hồi hộp, hồi hộp hơn cả khi nhận được giấy báo đỗ đại học vì tôi nghĩ học sinh đón nhận mình như thế nào, nghĩ gì về mình bây giờ. Nhưng thật bất ngờ, khi bước vào lớp, tôi được nhận một tràng pháo tay giòn giã và các em gần gũi tôi hơn bao giờ hết. Cảm giác đó, như tôi được sống lại lần nữa”.

Với ý chí quyết tâm làm lại cuộc đời, thầy Huê đã từ bỏ được vòng vây của “nàng tiên nâu”. Hiện nay, thầy Huê là Bí thư Đoàn trường năng động, là thầy giáo giỏi đào tạo nhiều học sinh đoạt giải tỉnh, quốc gia về môn Sinh học.

Hồng Hạnh