Cậu học trò dân tộc Nùng bị ung thư máu xem bệnh tật là một phần cuộc sống

(Dân trí) - Khi biết mình bị ung thư, với nhiều người sau đó có thể là những chuỗi ngày suy sụp, gục ngã, nhưng cậu học trò dân tộc Nùng đã tự hỏi "Buồn chán, đau khổ thì thay đổi được điều gì?" để lạc quan đứng dậy...

Lâm Tiến Thăng, học sinh lớp 9, Trường THCS Phan Thiết, Tuyên Quang là gương mặt thiếu nhi góp mặt trong Liên hoan Thiếu nhi vượt khó học giỏi toàn quốc lần thứ III/2019 được tổ chức tại TPHCM.

Cậu học trò Lâm Tiến Thăng cùng một số gương mặt chia sẻ trong buổi giao lưu Thiếu nhi vượt khó học giỏi toàn quốc lần thứ III/2019

Bị ung thư máu nhưng cậu học trò người Nùng vượt qua nỗi đau về thể xác lẫn tinh thần để sống lạc quan và khám phá ra sở thích, khả năng của mình chính trong giai đoạn này. 

Bản thân bị bệnh lại "tiếp sức" cho bố mẹ

Năm 2017, khi đang học lớp 8, em Lâm Tiến Thăng phải tạm ngưng việc học để điều trị căn bệnh ung thư máu. Thăng nhớ lại, khi đó chính cậu đã tự mày mò, tìm hiểu về căn bệnh của mình và cũng trải qua những ngày bị "sốc". 

Nhưng em đã giữ lại thăng bằng khi nhìn thấy bố mẹ mình khóc rất nhiều. Bố em bị liệt nửa người, mẹ phải điều trị khối u trong thực quản, những tưởng không còn gì làm họ có thể khổ tâm hơn thì việc con trai bị ung thư như làm họ đổ gục. 

Cậu học trò dân tộc Nùng bị ung thư máu xem bệnh tật là một phần cuộc sống - 1

Đôi mắt đỏ au của bố, nước mắt của mẹ đã thôi thúc Thăng phải đứng dậy trở thành chỗ dựa tinh thần cho người thân. Thăng cũng trải qua những giây phút đau khổ nhưng đối diện trước bố mẹ, em lại cười thật tươi, nói rằng: "Con không sao!". 

Cậu học trò nhỏ, người mang bệnh lại truyền nghị lực ngược cho bố mẹ. Điều này xuất phát từ nỗi lòng của một người con: "Em không muốn bố mẹ phải lo lắng thêm nữa. Nếu em suy sụp thì bố mẹ có cố gắng thế nào cũng không thể gượng dậy nổi".

Rồi Thăng tự nói với chính mình: "Buồn bã, đau khổ thì được cái gì?". Thế rồi, em trải qua những ngày tháng điều trị ở bệnh viện K, Viện huyết học Truyền máu Trung ương... với một sự lạc quan, yêu đời nhất. 

Trong thời gian điều trị bệnh, thay vì suy sụp, chán nản, Thăng thấy mình có nhiều thời gian để... tự mày mò kiến thức, khám phá bản thân như một cách để vượt qua nỗi đau. Với chiếc máy tính được tặng, em đến với thế giới Tin học, điều mà trước đây em không mấy quan tâm, và tìm thấy rất nhiều thứ thú vị.

Chính em cũng phải ngạc nhiên khi thấy mình lại hứng thú với lĩnh vực Tin học như thế. Những lúc thăng trầm với căn bệnh hiểm nghèo, với hóa chất, những cơn đau, khi lấy máu, tiêm tủy lại là lúc em phát hiện ra khả năng, sở thích của bản thân. 

Có lẽ chính điều này đã tiếp thêm rất nhiều sức mạnh cho Thăng, bệnh tật trở nên "nhỏ bé", yếu đuối trước khát khao, mong muốn khám phá về một thế giới mới của cậu học trò. Nước mắt được gạt trên khuôn mặt của cậu nhường cho nụ cười ham học hỏi. 

Dân Tin học nhưng không "chơi" Facebook

Sau một năm điều trị, Thăng được phép quay lại trường học. Hàng tháng em vẫn đi khám định kỳ và 3 tháng một lần lại đi tiêm tủy. Cậu học trò Lâm Tiến Thăng đã xem bệnh tật là một phần trong cuộc sống của mình để sống chung một cách tích cực nhất. 

Ban đầu quay lại trường, học với các bạn lớp dưới, Thăng cũng có phần e ngại, tự tin khi quanh mình chưa có lấy một người bạn. Nhưng mọi việc dễ dàng hơn em hình dung, Thăng hòa nhập rất nhanh. 

Cậu học trò dân tộc Nùng bị ung thư máu xem bệnh tật là một phần cuộc sống - 2

Cậu học trò Lâm Tiến Thăng (bên tay phải) mang trong mình căn bệnh ung thư máu vẫn lạc quan khám phá năng lực bản thân.

Với Thăng, việc quay trở lại trường học sau khi điều trị bệnh, với tâm thế của một người mang trong mình căn bệnh hiểm nghèo, việc học đã thay đổi nhiều so với trước. Em đến với học bằng niềm vui, đam mê. 

Kết quả của điều đó là Thăng đạt giải Nhất cấp thành phố, giải Nhất cấp tỉnh môn Tin học. Ước mơ trở thành một lập trình viên nhen nhóm trong cậu học trò người dân tộc Nùng - điều mà trước em chưa từng nghĩ đến. 

Là dân Tin học nhưng Thăng không "chơi" Facebook như bạn bè cùng trang lứa. Thăng không muốn chia sẻ thông tin cá nhân trên mạng xã hội và em nhìn thấy nhiều người quanh mình "chơi" Faceboook một cách vô bổ nhưng lại bị nghiện, ảnh hưởng rất nhiều đến cuộc sống. 

Thăng không thấy mình bị hạn chế tương tác. Cậu học trò bày tỏ suy nghĩ một cách chín chắn rằng, em thích tương tác trực tiếp, thích nghe mọi người nói chuyện, thích được nhìn vào mắt nhau nhiều hơn... 

Ngoài khám phá thế giới tin học, em Lâm Tiến Thăng dành nhiều thời gian để đọc sách. Em hay đọc tiểu thuyết hay những cuốn sách như Trình Giảo Kim, Sherlock Holmes, Harry Potter…

Hoài Nam