1. Dòng sự kiện:
  2. Iran phóng UAV, tên lửa vào Israel
  3. Chiến sự Nga - Ukraine
  4. Bầu cử tổng thống Mỹ 2024

Tết về trong nỗi nhớ xa quê

(Dân trí) - Tôi nhớ ngày xưa khi vẫn được quây quần bên mẹ. Mỗi độ Tết về, nhìn những người xa quê lại nườm nượp chen chúc xếp hàng mua vé tàu xe, để rồi "nhồi nhét", xô lấn nhau chỉ mong có một chỗ trên những chuyến xe hành hương về với gia đình những ngày đầu xuân.


(Ảnh minh họa: Thành Đặng)

(Ảnh minh họa: Thành Đặng)

Tôi nhớ chị tôi đã bỏ ra gần nửa tháng lương công nhân may mặc tại miền Nam chỉ để mua chiếc vé xe về quê ăn Tết, để rồi vài tuần trôi qua hối hả ra đi lai tốn bạc triệu ...Tôi đã thở dài buông lên câu: "Ây da! Tết có chi đó mà về cho tốn tiền cơ chứ!".

Độc giả cùng chia sẻ Tết Việt xa xứ

Xuân Bính Thân đã đến, hòa chung không khí đón Tết của người Việt Nam tại quê nhà, người Việt khắp 5 châu cũng đang rộn ràng chuẩn bị đón Tết. Báo Dân Trí mong được đón nhận mọi chia sẻ về không khí đón Tết của người Việt ở nơi xa xứ. Mọi thông tin xin gửi về dantri@dantri.com.vn hoặc thegioi@dantri.com.vn, tiêu đề ghi rõ "Tết Việt xa xứ". Trân trọng cảm ơn!

Nghỉ học cấp ba, tôi nặng lòng bỏ quê ra đi xuất khẩu lao động. Mang trong mình hai từ "xa xứ", tôi mới hiểu câu nói ngày xưa dại dột, nông nổi đến nhường nào.

Đi xa, tôi mới hiểu hết câu thơ trên bức tranh chị mua về treo sau những ngày đi vắng. "Đất khách muôn trùng sao nhỏ hẹp, quê nhà một góc nhớ mênh mông". Tôi mới hiểu thế nào là nhỏ hẹp?, thế nào là mênh mông?.

Thêm một mùa xuân sắp về trên quê hương. Tôi ngồi đây, nghe rõ tiếng con tim trong ngực mình dồn dập. Tôi nôn nao thèm khát muốn được về, như đã từng được về đón Tết cách đây 4 năm.

Tôi muốn về với quê, tôi muốn về với mẹ!

Giá mà giờ được về trong những ngày cuối năm. Được đứng giữa Tổ quốc thiêng liêng, nhìn dòng người hối hả đua nhau mua sắm. Được ngắm những cành đào chớm nở. Ngắm những nụ tầm xuân khoe sắc trong câu thơ tôi đã từng được học...Tôi thèm phút giây tất bật ấy. Bất chợt, cảm giác nghe lâng lâng!

Tôi muốn về để được thấy mẹ đứng đó đợi sẵn từ bao giờ, được ôm lấy mẹ. Được sờ lên những giọt nước mắt nghẹn ngào hạnh phúc trên ghò má nhăn nheo thô ráp của mẹ. Ghì khuôn mặt mình vào những vết chân chim chằng chịt ấy. Bắt mẹ tạo dáng, chụp bức ảnh "tự sướng" đưa lên mạng facebook khoe với bạn bè, không quên ghi thêm dòng chữ "Cặp đôi hoàn hảo"!

Về để được ăn bữa cơm cuối năm từ hạt gạo mẹ trồng. Được ăn miếng thịt gà mẹ nuôi, những miếng thịt vàng óng bên những những cọng lá chanh xanh mướt sau những ngày xa quê toàn gà công nghiệp trắng bệch. Sung sướng nhìn mẹ cười, được nghe mẹ chuyện trò say sưa trong bữa cơm tất niên. Bởi, tôi hiểu không hạnh phúc nào hơn với mẹ là khi con cháu sum vầy, đông đủ.

Muốn về để đươc thắp lên bàn thờ tổ tiên những nén hương tạ lỗi sau những ngày đi vắng. Để được tự tay mình lau chùi sửa soạn mộ cha, mộ ông bà chú bác cô dì... Được đứng đó thủ thỉ với cha những điều sau bao ngày bỏ quê xa xứ.

Giá mà giờ về để lại được hò hét, lại được "đọc Kara" trong ngày hội khóa với lũ bạn học ngày xưa. Hay chỉ là ngồi nâng ly rượu nhạt với bà con chòm xóm...Và chắc chắn không thể bỏ lỡ buổi liên hoan cuối năm của hội "Thanh niên cao tuổi".

Nếu giờ mà đang ở nhà, tôi sẽ chở mẹ đi phiên chợ quê . Để được nghe rộn ràng tiếng Nghệ "răng, rứa, mô, tê" mộc mạc thân thương đến lạ kỳ. Rồi lại được nhìn các cụ bà miệng nhỏm nhẻm nhai trầu trước cổng chợ. Lại lắc đầu mỉm cười trước câu hỏi của dì "Qúy thịt lợn" như ngày xưa đã hỏi "Năm ni về, cưới vợ chưa đó?".

Tôi muốn về để được gói bánh chưng. Được ngồi bên bếp lửa, lâu lâu lại khẽ run lên khi đôi bàn tay lành lạnh chạm vào ghò má ửng hồng. Được nhìn những chiếc bánh "Made in My". Gói chẳng giống ai xộc xệch, méo mó ... Nghe mẹ cười rồi trêu "năm sau, đi gói thuê được rồi đó".

Ao ước được về để tận hưởng giây phút giao thừa thiêng liêng. Để lại nhìn những đứa cháu tay xách lủng lẳng chiếc bánh chưng hay cầm quả cam... chạy ùa vào mừng tuổi bà như thế chúng đợi sẵn ngoài ngõ từ bao giờ chỉ vì hồi chiều mẹ bảo "ai đến sớm, bà lì xì nhiều nhất". Nhìn những khuôn mặt rạng ngời lấm tấm mồ hôi của cháu, tôi chợt thấy tuổi thơ mình vừa mới đi qua.

Muốn được về để đứng trước từ đường dòng họ, quỳ gối nguyện cầu chúc cho gia đình mình năm mới bình an may mắn. Để rồi lại chạy ra đường hòa vào đám bạn đi từng nhà xông đất đầu năm. Trao, nhận những cái bắt tay rất chặt kèm theo lời chúc cho gia chủ an khang thịnh vượng. Để hiểu thêm câu "tình làng nghĩa xóm".

Sẽ hạnh phúc biết nhường nào nếu được về để làm "anh xe ôm" miễn phí cho cô hàng xóm có lúm đồng tiền những ngày du xuân. Được ai đó đưa đôi bàn tay xiết chặt lấy mình rồi thủ thỉ "có người yêu thích ghê!". Mùi mái tóc em bồng bềnh trong gió va vào mũi nghe lâng lâng. Về để được hòa mình vào những trò chơi thân quen như ngày xưa, nào là kéo co, bóng chuyền, bóng đá. ....Để được nhảy cẫng lên khi đội nhà thắng trận hay lại xúyt xoa tiếc nuối khi để thua. Để hiểu thêm với quê hương Tết là lễ hội.

Tôi muốn về để được lau khô những giọt nước mắt nong nóng mằn mặn của mẹ lúc tiễn tôi đi sau những ngày về quê ăn Tết. Mẹ đưa tôi ra đầu ngõ, tôi đứng đó nghe mẹ dặn dò.... Như ngày xưa mẹ đã dặn khi tôi vào lớp một. Cái ngày cách đây đã hơn 22 năm. Ôm mẹ thêm lần nữa, quay mặt xách ba lô đi, nghe lòng nặng trĩu.

Giờ tôi ngồi đây, giữa đất nước Tây Ban Nha xa quê nhà vạn dặm, mới thấu hiểu những ngày ngắn ngủi được về quê ăn Tết quý giá biết nhường nào. Lại một mùa xuấn sắp về trên quê hương, lại hiện hữu thêm một mùa xuân xa xứ. Chợt nhớ phút giao thừa năm ngoái điện thoại về cho mẹ, chúc mẹ và gia đình năm mới mạnh khỏe vạn sự như ý... Để rồi nước mắt rưng rưng khi nghe lời chúc nghèn nghẹn của mẹ.

Dẫu biết, mọi cuộc hẹn hò trên đời này đều rất chông chênh. Nhưng vẫn hẹn một ngày không xa, được ngồi trên phi cơ trở về với quê hương, về với mẹ. Để lại được thấy mẹ đứng đó đợi sẵn từ bao giờ...

Thành Đặng